Chương 44: Đi lên của năng lượng sống 1

Chương 44: Đi lên của năng lượng sống 1

Price:

Read more

Osho – Thiền – Tự do đầu tiên và cuối cùng
Chuyển năng lượng lên
Điều đầu tiên là cảm thấy năng lượng của mình. Điều đầu tiên là đừng hỏi, “Dùng nó thế nào?” Điều đầu tiên là: cảm thấy nó thế nào và làm sao cảm thấy nó một cách mạnh mẽ, đam mê, toàn bộ. Và cái đẹp là ở chỗ khi bạn đã cảm thấy năng lượng của mình, chính từ cảm giác đó mà sáng suốt nảy sinh: làm sao dùng nó.
Năng lượng bắt đầu hướng dẫn bạn. Không phải là bạn hướng dẫn năng lượng đâu: chỉ có điều ngược lại thôi, năng lượng bắt đầu di chuyển theo cách của nó và bạn đơn thuần đi theo nó. Thế thì có cái tự nhiên và có tự do.

Chương 44: Đi lên của năng lượng sống 1

Shiva nói: Xem xét bản chất của bạn là tia sáng đang lên từ trung tâm tới trung tâm trên cột sống, và do vậy làm nảy sinh “cái sống” trong bạn.
Nhiều phương pháp yoga đều dựa trên điều này. Trước hết hiểu nó là gì rồi đến áp dụng. Cột sống, xương sống là cơ sở cho cả thân thể và tâm trí bạn. Tâm trí bạn, đầu bạn, là phần cuối của xương sống. Toàn bộ thân thể bắt rễ vào xương sống. Nếu xương sống trẻ, bạn trẻ. Nếu xương sống già, bạn già. Nếu bạn có thể giữ cho xương sống mình được trẻ, khó mà trở thành già được. Mọi thứ đều phụ thuộc vào xương sống của bạn. Nếu xương sống sinh động, bạn sẽ có tâm trí rất lỗi lạc. Nếu xương sống đờ đẫn và chết, bạn sẽ có tâm trí rất trì trệ. Toàn bộ yoga đều cố gắng theo nhiều cách để làm cho xương sống bạn được sinh động, sáng chói, tràn đầy ánh sáng, trẻ trung và tươi tắn.
Xương sống có hai đầu. Chỗ bắt đầu là trung tâm dục và chỗ kết thúc là sahasrar (trung tâm thứ bẩy trên đỉnh đầu). Chỗ bắt đầu của xương sống được gắn với đất, và dục là điều mang tính đất nhất trong bạn. Từ trung tâm bắt đầu trong xương sống, bạn ở trong tiếp xúc với tự nhiên, với cái đã từng được gọi là prakrati - đất, vật chất.
Từ trung tâm cuối cùng, hay cực thứ hai, sahasrar, trên đầu, bạn ở trong tiếp xúc với điều thiêng liêng. Đây là hai cực của sự tồn tại của bạn: đầu thứ nhất là dục và đầu kia là sahasrar. Không có từ tương ứng với ‘sahasrar’ trong tiếng Anh. Đây là hai cực - hoặc cuộc sống bạn sẽ hướng dục hoặc hướng sahasrar. Hoặc năng lượng của bạn sẽ chảy xuống từ trung tâm dục trở về đất, hoặc năng lượng bạn sẽ được thoát ra từ sahasrar vào vũ trụ. Từ sahasrar bạn chảy vào trong Brahman, vào trong sự tồn tại tuyệt đối. Từ dục bạn chảy xuống vào trong sự tồn tại tương đối. Đây là hai luồng chảy, hai khả năng. Chừng nào bạn còn chưa bắt đầu chảy lên, khổ của bạn sẽ chẳng bao giờ kết thúc cả. Bạn có thể có thoáng nhìn vào hạnh phúc, nhưng chỉ thoáng nhìn thôi - và là thoáng nhìn rất hão huyền.
Khi năng lượng bắt đầu chuyển lên trên, bạn sẽ có ngày càng nhiều thoáng nhìn thực hơn. Và khi nó đạt tới sahasrar và thoát ra ở đó, bạn sẽ có phúc lạc tuyệt đối trong mình - đó là niết bàn. Thế thì không thoáng nhìn nào nữa: bạn trở thành chính bản thân phúc lạc. Cho nên toàn bộ vấn đề đối với yoga và mật tông là làm sao chuyển năng lượng đi lên qua cột sống, qua cột xương sống, làm sao giúp nó di chuyển ngược với lực hấp dẫn.
Dục, rất dễ vì nó đi theo lực hấp dẫn. Đất kéo mọi thứ xuống, trở lại; năng lượng dục của bạn bị đất kéo xuống. Bạn có thể chưa từng nghe nói về nó, nhưng các phi hành gia, có cảm thấy điều này - khoảnh khắc họ vượt ra ngoài lực hấp dẫn của quả đất, họ không cảm thấy nhiều dục lắm. Khi thân thể mất trọng lượng, dục tan biến, biến mất.
Đất đang kéo năng lượng sống của bạn xuống và điều này là tự nhiên, vì năng lượng sống đến từ đất. Bạn ăn đất và bạn đang tạo ra năng lượng sống bên trong bạn; nó đến từ đất, và đất đang kéo nó trở lại. Mọi thứ đều trở về nguồn của nó. Và nếu nó tiếp tục di chuyển theo cách này, năng lượng sống cứ quay lại mãi, bạn di chuyển trong vòng tròn; bạn sẽ cứ di chuyển hết kiếp này đến kiếp khác. Bạn có thể tiếp tục di chuyển theo cách này vô hạn lần chừng nào bạn còn chưa có cái nhảy như các phi hành gia. Giống như các phi hành gia, bạn phải nhảy và vượt ra ngoài vòng tròn. Thế thì hình mẫu của lực hấp dẫn của trái đất bị vỡ tung. Nó có thể bị vỡ đấy!
Những kĩ thuật về cách đập vỡ nó là ở đây – cách chuyển năng lượng lên theo chiều đứng và dâng nó lên bên trong bạn, đạt tới các trung tâm mới; cách làm lộ ra những năng lượng mới bên trong bạn, làm bạn thành người mới với mọi cách di chuyển. Và khoảnh khắc năng lượng được thoát ra từ sahasrar của bạn, cực đối lập của dục, bạn không còn là con người nữa. Thế thì bạn không thuộc về trái đất này nữa; bạn đã trở thành điều thiêng liêng. Đó là điều được ngụ ý tới khi chúng ta nói Krishna là Thượng đế hay Phật là Thượng đế. Thân thể của họ sẽ phải ốm yếu và họ sẽ phải chết. Mọi thứ xảy ra trong thân thể họ như nó đang xảy ra cho bạn. Chỉ một điều không xảy ra trong thân thể họ mà lại xảy ra cho bạn – năng lượng của họ phá vỡ hình mẫu hấp dẫn.
Điều đó bạn không thể thấy; nó không thấy được dưới mắt bạn. Nhưng đôi khi bạn đang ngồi bên cạnh vị phật, bạn có thể cảm thấy điều này. Bỗng nhiên bạn cảm thấy việc dâng lên của năng lượng bên trong bạn, và năng lượng của bạn bắt đầu chuyển lên trên. Chỉ thế thì bạn mới biết rằng cái gì đó đã xảy ra. Chỉ bằng cách tiếp xúc với vị phật, năng lượng của bạn mới bắt đầu chuyển lên trên hướng tới sahasrar. Vị phật có quyền năng đến mức ngay cả trái đất cũng kém quyền năng hơn, nó không thể kéo được năng lượng của bạn đi xuống. Những người đã cảm thấy điều này quanh một Jesus, một Phật, một Krishna, đều gọi họ là Thượng đế. Họ có nguồn năng lượng khác còn mạnh hơn đất.
Làm sao hình mẫu này có thể bị phá vỡ? Kĩ thuật này rất có ích để phá vỡ hình mẫu đó. Trước hết cần hiểu đôi điều cơ bản. Một, nếu bạn đã quan sát tất cả, bạn phải đã quan sát rằng năng lượng dục của mình di chuyển theo tưởng tượng. Chính qua tưởng tượng mà trung tâm dục của bạn bắt đầu vận hành. Thực tế, không có tưởng tượng, nó không thể vận hành được. Đó là lí do tại sao nếu bạn trong yêu đương với ai đó, nó vận hành tốt hơn: vì với tình yêu, tưởng tượng đi vào. Nếu bạn không yêu, sẽ rất khó khăn. Nó sẽ không vận hành.
Vì trung tâm dục vận hành qua tưởng tượng nên bạn có thể cương cứng và phóng tinh ngay cả trong mơ - chúng là thực; giấc mơ chỉ là tưởng tượng. Người ta đã từng quan sát rằng mọi người, nếu thể chất mạnh khoẻ, sẽ có ít nhất mười lần cương cứng trong đêm. Với mọi chuyển động của tâm trí, chỉ hơi nghĩ đến dục là việc cương cứng sẽ tới. Tâm trí bạn có nhiều năng lượng, nhiều năng lực, và năng lực là ý chí. Nhưng bạn không thể ý chí dục được. Với dục, ý chí là bất lực. Nếu bạn cố yêu ai đó, bạn sẽ cảm thấy bạn đi vào bất lực. Cho nên đừng bao giờ thử.
Ý chí chẳng bao giờ vận hành qua dục; chỉ tưởng tượng mới vận hành. Cứ tưởng tượng, và trung tâm dục sẽ bắt đầu vận hành. Tại sao tôi nhấn mạnh vào sự kiện này? - vì nếu tưởng tượng giúp cho năng lượng di chuyển, bạn có thể di chuyển nó lên hay xuống chỉ bởi tưởng tượng.
Bạn không thể di chuyển máu mình bằng tưởng tượng; bạn không thể làm bất kì điều gì khác trong thân thể bằng tưởng tượng. Nhưng năng lượng dục, có thể được di chuyển bằng tưởng tượng, bạn có thể đổi hướng của nó. Lời kinh này nói, “Xem xét bản chất bạn là tia sáng...” nghĩ về bản thân mình, con người mình, như tia sáng ... “từ trung tâm tới trung tâm trên cột sống,” đi lên trên cột sống, “và do vậy làm nảy sinh ‘cái sống’ trong bạn.”
Yoga đã chia xương sống bạn thành bẩy trung tâm. Trung tâm đầu tiên là trung tâm dục và trung tâm cuối cùng là sahasrar, và giữa hai trung tâm này có năm trung tâm. Một số hệ thống chia thành chín, một số chia thành ba, một số chia thành bốn: phân chia không có nghĩa nhiều lắm. Bạn cũng có thể tạo ra phân chia riêng của mình. Chỉ năm trung tâm là đủ để làm việc: trung tâm thứ nhất là trung tâm dục, trung tâm thứ hai ở ngay dưới rốn, trung tâm thứ ba ở ngay dưới tim, trung tâm thứ tư ở dưới hai lông mày, ở ngay giữa, giữa trán. Và trung tâm thứ năm, sahasrar, ở ngay trên đỉnh đầu bạn. Năm trung tâm này cũng đủ.
Lời kinh này nói, “Xem xét bản thân bạn”: điều này có nghĩa là hãy tưởng tượng bản thân bạn dường như là bạn là ánh sáng. Điều này không chỉ là tưởng tượng đâu. Ban đầu, nó là tưởng tượng đấy, nhưng nó cũng là thực tại nữa vì mọi thứ đều bao gồm ánh sáng. Khoa học bây giờ nói rằng mọi thứ đều bao gồm ánh sáng; khoa học nói rằng mọi thứ đều là điện. Mật tông bao giờ cũng nói rằng mọi thứ đều bao gồm các hạt ánh sáng - và bạn cũng vậy. Đó là lí do tại sao Koran nói rằng Thượng đế là ánh sáng. Bạn là ánh sáng!
Tưởng tượng trước hết rằng mình chỉ là các tia sáng; rồi chuyển tưởng tượng của mình tới trung tâm dục. Tập trung chú ý của bạn vào đó và cảm thấy rằng các tia sáng đang dâng lên từ trung tâm dục, dường như trung tâm dục đã trở thành nguồn sáng và tia sáng đang chuyển theo chiều đi lên - đi lên hướng tới trung tâm rốn.
Việc phân chia là cần thiết bởi vì sẽ khó cho bạn nối trung tâm dục của mình với sahasrar. Cho nên phân chia nhỏ hơn sẽ có ích. Nếu bạn có thể nối được, chẳng cần tới phân chia làm gì. Bạn có thể loại bỏ mọi phân chia từ trung tâm dục đi lên, và năng lượng, lực sống sẽ dâng lên khi ánh sáng hướng tới sahasrar. Nhưng việc phân chia sẽ có ích hơn vì tâm trí bạn có thể quan niệm những đoạn nhỏ hơn dễ dàng hơn.
Cho nên cảm thấy rằng năng lượng, các tia sáng, đang dâng lên từ trung tâm dục tới rốn giống như dòng song ánh sáng. Lập tức bạn sẽ cảm thấy hơi ấm nảy sinh trong mình. Chẳng mấy chốc rốn sẽ trở nên nóng. Bạn có thể cảm thấy cái nóng đó; ngay cả người khác cũng có thể cảm thấy cái nóng đó. Qua tưởng tượng của bạn mà năng lượng dục sẽ bắt đầu dâng lên. Khi bạn cảm thấy rằng bây giờ trung tâm thứ hai tại rốn đã trở thành nguồn ánh sáng, rằng những tia sáng đó đang tới và được tập hợp ở đó, bắt đầu chuyển nó lên trung tâm tim. Khi ánh sáng đạt tới trung tâm tim, khi các tia sáng tới, nhịp tim bạn sẽ bị thay đổi. Hơi thở bạn sẽ trở nên sâu hơn, và hơi ấm sẽ tới tim bạn. Bạn cứ đưa nó lên tiếp.
Và khi bạn cảm thấy hơi ấm, ngay bên cạnh bạn sẽ cảm thấy ‘cái sống’, cuộc sống mới đến với bạn, ánh sáng bên trong dâng lên. Năng lượng dục có hai phần: một là phần vật lí và một là phần tâm lí. Trong thân thể bạn mọi thứ đều có hai phần. Hệt như thân thể và tâm trí bạn, mọi thứ bên trong bạn đều có hai phần - một phần vật chất và phần kia tâm linh. Năng lượng dục cũng có hai phần. Phần vật chất là tinh dịch. Nó không thể đi lên; không có lối đi cho nó. Bởi điều này mà nhiều nhà lí sinh học phương Tây nói rằng các phương pháp mật tông và yoga là vô nghĩa và họ chối từ chúng thẳng cánh. Làm sao mà năng lượng dục đi lên được? Không có lối đi và năng lượng dục không thể đi lên. Họ cũng phải mà vẫn sai.
Tinh dịch, phần vật chất, không thể đi lên, nhưng đấy không phải là toàn bộ của nó - đấy mới chỉ là phần thân thể của năng lượng dục; đấy chưa phải là năng lượng dục. Năng lượng dục là phần tâm lí của nó, và phần tâm lí, có thể đi lên. Và với phần tâm lí đó, lối chuyển cột sống được dùng tới - lối chuyển cột sống và các trung tâm của nó. Nhưng điều đó phải được cảm thấy và cảm giác của bạn đã đi đến chỗ chết.
Tôi nhớ ở đâu đó rằng một nhà trị liệu tâm lí nào đó đã viết về bệnh nhân, một người đàn bà. Ông ta bảo với bà ấy cảm thấy cái gì đó nhưng nhà trị liệu tâm lí lại cảm thấy rằng bất kì cái gì bà ta làm, bà ta đều không cảm thấy, mà chỉ nghĩ về cảm giác, và đó là mọt sự việc khác. Cho nên nhà trị liệu đặt tay lên tay người đàn bà và ấn vào đó, bảo bà ấy nhắm mắt và kể lại xem bà ấy cảm thấy gì. Bà ấy nói ngay lập tức, “Tôi cảm thấy tay ông.”
Nhưng nhà trị liệu tâm lí nói, “Không phải, đấy không phải là cảm giác của bà. Đấy chỉ là suy nghĩ của bà, suy diễn của bà. Tôi đã đặt tay tôi trong tay bà; bà nói bà đang cảm thấy tay tôi. Nhưng bà đâu có cảm. Đấy là suy diễn. Bà cảm thấy gì nào?” Thế là bà ấy nói, “Tôi cảm thấy ngón tay ông.”
Nhà trị liệu lại nói, “Không phải, đấy không phải là cảm giác. Đừng suy diễn điều gì cả. Nhắm mắt lại và di chuyển tới nơi tay tôi; rồi nói cho tôi bà cảm thấy gì.” Thế là bà ấy nói, “Ôi! tôi nhầm toàn bộ vấn đề. Tôi cảm thấy sức ép và hơi ấm.”
Khi bàn tay chạm vào bạn, bàn tay đâu có được cảm thấy. Sức ép và hơi ấm mới được cảm thấy chứ. Bàn tay chỉ là suy diễn, nó là trí tuệ, không phải là cảm giác. Hơi ấm và sức ép, đó là cảm giác. Bây giờ bà ấy mới cảm thấy. Chúng ta đã mất cảm giác hoàn toàn. Bạn sẽ phải phát triển cảm giác. Chỉ thế thì bạn mới có thể thực hiện được những kĩ thuật này. Bằng không, chúng sẽ không vận hành. Bạn sẽ chỉ trí tuệ hoá mà thôi. Bạn sẽ chỉ nghĩ rằng bạn cảm giác và chẳng có gì xảy ra cả. Đó là lí do tại sao người ta hay đến tôi và nói, “Thầy dạy chúng tôi kĩ thuật này có ý nghĩa thế thì nhưng chẳng có gì xảy ra cả.”
Họ đã thử, nhưng họ bị lỡ chiều hướng - chiều hướng cảm giác. Cho nên trước hết bạn phải phát triển điều đó, và có một số phương pháp bạn có thể thử được. Trung tâm cảm giác phải bắt đầu vận hành; chỉ thế thì những kĩ thuật này mới tỏ ra có ích. Ngoài ra bạn cứ nghĩa rằng năng lượng đang lên, nhưng sẽ không có cảm giác nào. Và nếu không có cảm giác, tưởng tượng cũng bất lực, vô ích. Chỉ tưởng tượng có cảm giác, mới cho bạn kết quả. Bạn có thể làm nhiều thứ và không cần tạo ra nỗ lực đặc biệt để thực hiện chúng. Khi bạn đi ngủ, cảm thấy cái giường bạn, cái gối bạn - cái lạnh. Bật nó lên: chơi đùa với cái gối.
Nhắm mắt và lắng nghe tiếng động của máy điều hoà nhiệt độ, hay của xe cộ giao thông, hay của đồng hồ, của bất kì cái gì. Chỉ lắng nghe thôi. Đừng dán nhãn cho nó, đừng nói điều gì cả. Đừng dùng tâm trí. Chỉ sống trong cảm giác. Buổi sáng, ngay lúc vừa thức dậy, khi bạn cảm thấy rằng bây giờ giấc ngủ đã qua, đừng bắt đầu nghĩ ngay. Trong vài khoảnh khắc, bạn có thể là đứa trẻ - hồn nhiên, tươi tắn. Đừng bắt đầu nghĩ. Đừng nghĩ về điều bạn định làm, khi nào, bắt đầu đến văn phòng hay định đáp chuyến tầu nào. Đừng bắt đầu nghĩ. Bạn sẽ có đủ thời gian cho mọi việc vô nghĩa đó. Chỉ đợi thôi.
Trong thoáng chốc chỉ lắng nghe tiếng động. Chim hót hay gió xào xạc qua vòm lá hay đứa trẻ khóc hay người bán bánh rao hàng và tạo nên âm thanh. Với mọi thứ xảy ra, cảm thấy nó. Nhạy cảm với nó, cởi mở với nó. Cho phép nó được xảy ra với bạn và nhạy cảm của bạn sẽ tăng lên.
Tạo ra nhạy cảm và việc cảm giác. Thế thì sẽ dễ dàng cho bạn để thực hiện những kĩ thuật này, và thế thì bạn sẽ cảm thấy ‘cái sống’ đang nảy sinh trong bạn. Đừng bỏ năng lượng này ở bất kì đâu.Cho phép nó đi tới sahasrar. Nhớ lấy điều này: bất kì khi nào bạn thực hiện thực nghiệm này, chớ bỏ nó giữa chừng. Bạn phải hoàn tất nó.
Chú tâm rằng không ai quấy rối bạn. Nếu bạn bỏ năng lượng này ở đâu đó giữa chừng, có thể có hại đấy. Nó phải được thoát ra. Cho nên đem nó lên đến đầu và cảm thấy dường như đầu bạn đã trở thành lối mở. Ở Ấn Độ chúng ta đã vẽ sahasrar như bông sen – bông sen một nghìn cánh. “Sahasrar’ nghĩa là đoá hoa có nghìn cánh, việc nở của đoá hoa một nghìn cánh. quan niệm về hoa sen với một nghìn cánh, nở ra, và từ mọi cánh năng lượng ánh sáng này đang chuyển vào trong vũ trụ. Lần nữa, đây là hành động yêu đương - không phải với tự nhiên bây giờ, mà với cái tối thượng. Lần nữa, đấy là cực điểm sung sướng.
Có hai kiểu cực thích: là dục và kiểu kia là tâm linh. Dục đến từ trung tâm thấp nhất còn tâm linh, đến từ trung tâm cao nhất. Từ nơi cao nhất bạn gặp cái cao nhất và từ nơi thấp nhất bạn gặp cái thấp nhất. Ngay cả trong khi thực tế đang trong hành động dục, bạn cũng có thể thực hành bài tập này: cả hai bạn tình có thể làm điều này. Chuyển năng lượng đi lên, và thế thì hành động dục trở thành sadhana mật tông: nó trở thành thiền.
Nhưng đừng bỏ năng lượng này ở đâu đó trong thân thể tại trung tâm nào đó. Một số người có thể tới và bạn sẽ có công việc nào đó, hay cú điện thoại gọi tới và bạn sẽ phải dừng. Cho nên thực hiện nó vào lúc mà không ai quấy rầy bạn, và đừng để năng lượng này tại bất kì trung tâm nào. Nếu không, trung tâm mà bạn để năng lượng này lại sẽ trở thành vết thương, và bạn có thể tạo ra nhiều bệnh tinh thần. Cho nên nhận biết đi; nếu không, đừng làm điều này. Phương pháp này cần sự riêng tư tuyệt đối và không bị rối loạn, và nó phải được thực hiện đầy đủ. Năng lượng phải đi lên đến đầu, và nó nên được thoát ra từ đó.
Bạn sẽ có nhiều kinh nghiệm. Khi bạn sẽ cảm thấy rằng các tia sáng bắt đầu đi lên từ trung tâm dục, sẽ có cương cứng hay cảm giác tại trung tâm dục. Nhiều, nhiều người tới tôi rất sợ hãi và hoảng hốt. Họ nói rằng bất kì khi nào họ bắt đầu thiền, khi họ bắt đầu đi vào sâu, đều cương cứng cả. Họ tự hỏi, “Cái gì thế nhỉ?” Họ sợ bởi vì họ nghĩ rằng trong thiền dục phải không có đó. Nhưng bạn không biết sự vận hành của cuộc sống. Đấy là dấu hiệu tốt đấy. Nó chứng tỏ rằng năng lượng bây giờ đang sống động. Bây giờ nó nó cần di chuyển. Cho nên đừng trở nên hoảng hốt và đừng nghĩ rằng cái gì đó bị sai. Đấy là dấu hiệu tốt.
Khi bạn bắt đầu thiền, trung tâm dục sẽ trở nên nhạy cảm, sống động và kích động hơn, và lúc đầu kích động sẽ hệt như bất kì kích động dục nào - nhưng chỉ lúc đầu thôi. Khi việc thiền của bạn trở nên sâu hơn, bạn sẽ cảm thấy năng lượng đi lên. Khi năng lượng chảy ra, trung tâm dục trở nên im lặng, ít bị kích động. Khi năng lượng thực sự chuyển lên sahasrar, sẽ không còn cảm giác tại trung tâm dục nữa. Nó sẽ hoàn toàn tĩnh lặng và im lặng. Nó sẽ trở nên hoàn toàn lạnh, và hơi ấm sẽ lên đến đầu. Và điều này là vật lí. Khi trung tâm dục bị kích động, nó trở nên nóng. Bạn có thể cảm thấy cái nóng đó; nó là vật lí. Khi năng lượng di chuyển, trung tâm dục sẽ trở nên lạnh dần, lạnh dần, và cái nóng, sẽ lên đến đầu.
Bạn sẽ cảm thấy chóng mặt. Khi năng lượng lên đến đầu, bạn sẽ cảm thấy chóng mặt. Đôi khi bạn thậm chí còn có thể cảm thấy buồn nôn vì lần đầu tiên năng lượng đã lên đến đầu và đầu bạn còn chưa quen với nó. Cho nên đừng trở nên sợ hãi. Đôi khi bạn có thể trở nên vô ý thức ngay lập tức, nhưng đừng sợ. Điều này vẫn xảy ra. Nếu quá nhiều năng lượng bỗng nhiên chuyển tới và bùng nổ trong đầu, bạn có thể trở thành vô ý thức. Nhưng cái vô ý thức đó không thể kéo dài quá một giờ. Trong vòng một giờ năng lượng sẽ tự động tụt xuống hay thoát ra. Tôi nói một giờ, nhưng trong thực tế nó đích xác là 48 phút. Nó không thể lâu hơn thế.
Trong hàng nghìn năm thực nghiệm chưa bao giờ lâu hơn thế thì cho nên đừng sợ. Nếu bạn quả trở nên vô ý thức, cũng tốt. Sau cái vô ý thức đó bạn sẽ cảm thấy tươi tắn đến mức dường như là bạn đã trong giấc ngủ lần đầu tiên, trong giấc ngủ say nhất.
Yoga gọi nó bằng một tên đặc biệt: ‘yoga tandra’ - giấc ngủ yoga. Nó rất sâu: bạn đi vào trung tâm sâu nhất của mình. Nhưng đừng sợ. Và nếu đầu bạn trở nên nóng, đấy là dấu hiệu tốt. Xả năng lượng ra. Cảm thấy dường như đầu bạn đang mở ra tựa như đoá hoa sen, dường như năng lượng đang thoát vào vũ trụ. Khi năng lượng được thoát ra, bạn sẽ cảm thấy cái lạnh đến với bạn. Bạn chưa bao giờ cảm thấy cái lạnh đến sau cái nóng này. Nhưng thực hiện đầy đủ kĩ thuật này; đừng bao giờ làm nó không đầy đủ.98
Xem tiếp Chương 45Quay  về Mục lục

Ads Belove Post