Chương 27. Thiền tim của Atisha

Chương 27. Thiền tim của Atisha

Price:

Read more

Osho – Thiền – Tự do đầu tiên và cuối cùng
Cởi mở trái tim
Chương 27. Thiền tim của Atisha

Atisha nói: Huấn luyện trong việc gắn liền, cho và lấy cùng nhau. Làm điều này bằng cách dựa trên hơi thở. Atisha nói: bắt đầu bằng từ bi. Và phương pháp là, khi bạn hít vào - lắng nghe chăm chú, nó là một trong những phương pháp vĩ đại nhất - khi bạn hít vào, nghĩ rằng bạn đang hít vào mọi khổ của mọi người trên thế giới. Tất cả những đen tối, tất cả những tiêu cực, tất cả địa ngục vẫn tồn tại đâu đó đều bị bạn hít vào. Và để cho nó bị hấp thu trong trái tim bạn.
Bạn có thể đã đọc hay nghe về cái gọi là các nhà tư tưởng tích cực của phương Tây. Họ chỉ nói điều ngược lại - họ không biết họ đang nói gì. Họ nói “Khi bạn thở ra, tống ra tất cả những khổ và tiêu cực. Còn khi bạn hít vào, hít vui vẻ, điều tích cực, hạnh phúc, hoan hỉ. Phương pháp của Atisha đối lập lại: khi bạn hít vào, hít mọi khổ và đau đớn của mọi người trên thế giới - quá khứ, hiện tại và tương lai.
Còn khi bạn thở ra, thở ra tất cả vui vẻ bạn có, tất cả hạnh phúc bạn có, tất cả những lộc trời bạn có. Thở ra, trút bản thân bạn vào sự tồn tại. Đây là phương pháp của từ bi: uống mọi đau khổ và đổ ra mọi ân huệ. Và bạn sẽ ngạc nhiên nếu bạn thực hiện nó. Khoảnh khắc bạn nhận tất cả đau khổ của thế giới vào bên trong bạn, chúng lại không còn là đau khổ nữa. Trái tim lập tức biến đổi năng lượng. Trái tim là lực biến đổi: uống vào những khổ, và nó được biến đổi thành hạnh phúc... rồi lại đổ cái đó ra.
Một khi bạn đã biết rằng trái tim bạn có thể thực hiện ảo thuật này, điều kì diệu này, bạn sẽ muốn thực hiện nó nhiều lần nữa. thử nó. Đấy là một trong những phương pháp thực tế nhất, đơn giản, và nó đem lại kết quả ngay lập tức. Thực hiện nó hôm nay đi, và xem.77

Bắt đầu với bản thân bạn
Atisha nói: bắt đầu phát triển việc nhận với chính mình.
Atisha nói: trước khi bạn có thể làm điều này với toàn thể sự tồn tại, bạn sẽ phải bắt đầu trước hết với chính bản thân bạn. Đây là một trong những bí mật nền tảng của trưởng thành bên trong. Bạn không thể làm được bất kì cái gì với người khác mà bạn không làm trước hết cho bản thân bạn. Bạn có thể làm tổn thương người khác nếu bạn làm tổn thương chính mình, bạn sẽ là cái đau ở cổ cho người khác nếu bạn là cái đau ở cổ của chính mình, bạn có thể là phúc lành cho người khác chỉ nếu bạn là phúc lành cho chính mình.
Bất kì cái gì bạn có thể làm cho người khác, bạn phải làm cho bản thân mình trước, vì đó là điều duy nhất mà bạn có thể chia sẻ. Bạn có thể chia sẻ chỉ cái bạn có; bạn không thể chia sẻ cái bạn không có. Atisha nói: “Bắt đầu phát triển việc nhận với chính bạn.” Thay vì bắt đầu bằng việc nhận toàn bộ khổ của thế giới và hấp thu nó trong tim, bắt đầu từ khổ của chính mình. Đừng đi ra biển khơi quá nhanh; học bơi ở chỗ nước nông đã. Và nếu bạn lập tức bắt đầu nhận khổ của toàn bộ sự tồn tại, nó đơn thuần sẽ còn là thực nghiệm trong suy xét. Nó sẽ không thực, nó không thể là thực được. Nó sẽ chỉ là cửa miệng.
Bạn có thể nói với chính mình “Đúng, mình đang nhận khổ của toàn thế giới” - nhưng bạn biết gì về khổ của toàn thế giới nào? Bạn thậm chí còn chưa kinh nghiệm được khổ của riêng bạn. Chúng ta cứ tránh khổ của riêng mình. Nếu bạn cảm thấy khổ, bạn bật đài hay ti vi và bạn trở nên bận rộn. Bạn bắt đầu đọc báo để cho bạn có thể quên đi cái khổ của mình, hay bạn đi xem phim, hay bạn đi với người đàn bà hay đàn ông của bạn. Bạn tới câu lạc bộ, bạn đi mua hàng trong chợ, chỉ bằng cách nào đó giữ cho bạn xa khỏi chính mình, để cho bạn không cần thấy vết thương, để cho bạn không cần nhìn vào bên trong đau đến đâu. Người ta cứ tránh chính bản thân mình. Họ muốn biết gì về khổ? Làm sao họ có thể nghĩ về khổ của toàn bộ sự tồn tại được?
Trước hết, bạn phải bắt đầu từ chính mình. Nếu bạn cảm thấy khổ, để cho nó trở thành việc thiền. Ngồi im lặng, đóng cửa lại. Trước hết cảm thấy khổ một cách mạnh mẽ nhất có thể được. Cảm thấy tổn thương. Ai đó đã xúc phạm bạn: bây giờ cách tốt nhất để tránh tổn thương là đi tới xúc phạm lại người đó, cho nên bạn trở thành bị bận tâm với người đó. Đấy không phải là thiền.
Nếu ai đó đã xúc phạm bạn, cảm thấy biết ơn người đó rằng người đó đã cho bạn một cơ hội để cảm thấy bị tổn thương sâu sắc. Người đó đã mở ra một vết thương trong bạn. Vết thương có thể đã được tạo ra bởi nhiều, rất nhiều xúc phạm mà bạn đã chịu đựng trong toàn bộ cuộc đời; người đó không thể là nguyên nhân của tất cả đau khổ, nhưng người đó đã khởi động một quá trình.
Khoá cửa buồng bạn lại, ngồi im lặng, không giận gì người đó nhưng với toàn bộ nhận biết về cảm giác đang nảy sinh trong bạn - cảm giác tổn thương rằng bạn đã bị bác bỏ, rằng bạn đã bị xúc phạm. Và thế thì bạn sẽ ngạc nhiên rằng không chỉ người này đang có đó: tất cả mọi đàn ông và mọi đàn bà và tất cả những người đã từng xúc phạm bạn sẽ bắt đầu đi vào kí ức của bạn. Bạn sẽ bắt đầu không chỉ việc nhớ tới họ, bạn sẽ bắt đầu làm sống lại họ. Bạn sẽ đi vào một loại chính yếu nhất.
Cảm thấy tổn thương, cảm thấy đau đớn, đừng tránh nó. Đó là lí do tại sao trong nhiều cách trị liệu bệnh nhân được dặn không được uống bất kì thuốc gì trước khi việc trị liệu bắt đầu, bởi một lí do đơn giản: thuốc là cách thoát li khỏi khổ bên trong của bạn. Chúng không cho phép bạn đi vào trong nỗi đau khổ của mình, bạn không thể thoát khỏi sự cầm tù của nó. Điều hoàn toàn khoa học là loại bỏ mọi thuốc trước khi tham gia vào một nhóm - nếu có thể thậm chí cả những thuốc như cà phê, chè, thuốc lá, vì đấy cũng là tất cả các cách thoát li.
Bạn đã quan sát chưa? Bất kì khi nào bạn cảm thấy bị kích thích, bạn lập tức bắt đầu hút thuốc. Đấy là một cách để tránh bị kích thích; bạn trở nên bận tâm với việc hút thuốc. Thực sự đấy là thoái bộ. Hút thuốc làm cho bạn lại cảm thấy giống trẻ con - không lo nghĩ, không trách nhiệm - vì hút thuốc chẳng là gì ngoài bộ ngực tượng trưng. Khói nóng bay lên đơn thuần đưa bạn trở lại những ngày khi bạn được nuôi dưỡng bằng bầu sữa mẹ và dòng sữa nóng chảy vào: đầu vú bây giờ đã trở thành điếu thuốc. Điếu thuốc là đầu vú tượng trưng.
Qua việc thoái bộ bạn tránh trách nhiệm và nỗi đau của việc là người lớn. Và đó là điều xảy ra qua nhiều nhiều loại thuốc. Con người hiện đại nghiện thuốc, điều chưa bao giờ có trước đây, vì con người hiện đại đang sống trong đau khổ lớn lao. Không có thuốc, không thể nào sống được trong nhiều đau khổ đến thế. Những thuốc đó tạo ra rào chắn; chúng giữ bạn nghiện thuốc, chúng không cho phép bạn đủ nhạy cảm để biết cái đau của bạn.
Điều đầu tiên phải làm là đóng cửa lại và dừng mọi loại bận bịu: xem ti vi, nghe đài, đọc sách. Dừng mọi bận bịu, vì cái đó nữa cũng là một loại thuốc tinh tế. Chỉ im lặng, hoàn toàn một mình. Thậm chí đừng cầu nguyện, vì điều đó nữa cũng là thuốc, bạn đã trở thành bận bịu, bạn bắt đầu nói với Thượng đế, bạn bắt đầu cầu nguyện, bạn thoát li khỏi bản thân mình.
Atisha nói: là chính mình. Dù nỗi đau về nó là gì và nỗi khổ sở về nó là gì, cứ để nó như thế. Trước hết kinh nghiệm nó trong sự mạnh mẽ toàn bộ của nó. Điều ấy sẽ khó khăn, nó sẽ đau lòng: bạn có thể bắt đầu kêu khóc giống trẻ con, bạn có thể bắt đầu lăn lộn trên sàn trong nỗi đau sâu sắc, thân thể bạn có thể vặn vẹo. Bạn có thể bỗng nhiên trở nên nhận biết rằng nỗi đau không chỉ trong tim, nó ở khắp trên thân thể - rằng đau ở khắp nơi, rằng cái đau đớn tràn khắp, rằng toàn bộ thân thể bạn chẳng có gì ngoài cái đau.
Nếu bạn có thể kinh nghiệm nó - điều này cực kì quan trọng - bắt đầu hấp thu nó đi. Đừng ném nó đi. Nó là năng lượng quí giá, đừng ném nó đi. Hấp thu nó, uống nó, chấp nhận nó, đón chào nó, cảm thấy biết ơn nó. Và nói với mình, “Lần này mình không tránh nó, lần này mình không bác bỏ nó, lần này mình không ném nó đi. Lần này mình sẽ uống nó và đón nhận nó như vị khách. Lần này mình sẽ tiêu hoá nó.”
Có thể mất vài ngày để bạn tiêu hoá được nó, nhưng cái ngày nó xảy ra, bạn tình cờ gặp cánh cửa mà thực sự sẽ mang bạn đi xa, xa hẳn. Một cuộc hành trình mới đã bắt đầu trong cuộc đời bạn, bạn đang đi vào một loại con người mới - vì ngay lập tức, khoảnh khắc bạn chấp nhận nỗi đau mà không bác bỏ đâu cả, năng lượng của nó và phẩm chất của nó thay đổi. Nó không còn là nỗi đau nữa.
Trong thực tế người ta chỉ đơn thuần ngạc nhiên, người ta không thể tin vào nó, điếu ấy không thể nào tin nổi. Người ta không thể nào tin rằng đau khổ có thể được biến đổi thành cực lạc, rằng nỗi đau có thể trở thành vui vẻ.78
Xem tiếp Chương 28Quay  về Mục lục

Ads Belove Post